Buồn thơ
Ngày mai người về
buồn hay vui ?
một chút quắc quay trong hồn
ta nghe dỗi hờn !
người trả cho ta
vùng trời sương khói
buổi sáng, buổi chiều
đếm nỗi buồn trên tay
ta ước mơ
hóa thân thành cánh chim bay
tung cánh nhỏ
đi tìm tình yêu thánh thiện
ngày tháng trôi qua
từng cung sầu hiện diện
ta độc hành
trong nỗi nhớ không nguôi
ngôn từ nào
nghe xa lạ trên môi
ta bật khóc...
thơ âm thầm rơi rụng !
cuối 12
đinhlộc
Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ thật giàu cảm xúc.Phiến Trúc mường tượng được nỗi buồn của tác giả thấm trên từng câu từng chữ.Cái tuổi mười tám mà tác giả đã có một cách thể hiện tâm hồn qua thơ ca bằng một cách đáng khâm phục.
Trả lờiXóaÀ!Mời tác giả vào đọc Blog của Phiến Trúc nhé.Phiến Trúc cầu chúc tác giả với những điều tốt đẹp nhất.
http://phientruc.blogspot.com/
:)
Trả lờiXóaAnh chó con của ta BỊ VIÊM HỌNG rồi ! nhưng yên tâm-ta vốn rất biết NGHE NHỮNG ĐIỀU KHÔNG NÓI mà-cám ơn em đã nói rất nhiều !
Trả lờiXóaCám ơn BÁC NÔNG DÂN Ph.Trúc- hàng xóm của tôi ở NTrVV- cũng đã vào đây chơi và...quá khen bài thơ con nít.
Trả lờiXóaThằng Bờm rất vui khi vào đọc blogs của Phiến Trúc-biết vì răng không ?
22:29 Ngày 28 tháng 8 năm 2010
ta uoc mo hoa than thanh canh chim bay... doc tho co ma tha hon phieu bong luon. quen mat minh dang o Sai Gon. chi con nhin thay bau troi truoc mat. co oi, con nho nha qua...
Trả lờiXóaĐi học xa nhà thì phải nhớ-nhất là nhớ mẹ-đúng không ? Tết về nhà sẽ gặp lại mẹ,gặp cả nhà em sẽ được vui bù ! Cô -nhiều lúc nhớ bà muốn bật thành tiếng gọi...cô làm sao gặp lại bà mà gọi chứ !!!
Trả lờiXóa