Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010

Trong nhật kí ngày xưa .

Hè đệ tam

01070730
Buổi chiều-rồi cũng qua đi như mọi buổi chiều-ngày tháng hạ vẫn mênh mông buồn .Và ta-vẫn ngồi đây-bên khung cửa sổ nầy-nhặt từng chiếc lá vàng tình cờ rơi trên bàn học.Chiều nay lá rơi thật nhiều-những chiếc lá phượng vàng màu nhớ nhung rơi đầy mặt đất-đầy bàn học -và vương vương lên tóc rối muộn phiền.Ơi,ta yêu ghê những chiếc lá bé tí teo-dễ thương và tội tình hơn nước mắt.Chiếc lá-như một đời người-xanh tươi-vàng úa-rồi lìa cành-theo gió cuốn đi-rồi mục nát tan vào cát bụi.Nhìn những cơn mưa lá bỗng dưng ta buồn-một nỗi tiếc nuối vô bờ làm cay cay đôi mắt.Tuổi ngọc rớt rơi theo thời gian-ngày đó ta đâu biết gì...để bây chừ nhìn lại,bây chừ biết nhận thức được cái đẹp của tuổi thơ,thì hình như ta đã bắt đầu làm người lớn ? bắt đầu những bước chân lang thang vào vùng suy tư trước mặt ? tự bao giờ cánh cửa thời gian đã khép lại phía sau ta-khép lại một thời bé dại-khép lại một thiên đường !
...Để rồi một sớm mai nào ta thức giấc,chợt bàng hoàng vì giấc mơ tan...ơ hay ! công chúa ngủ trong rừng đang thẩn thờ nhìn vào chiếc gương xinh xắn trên bàn học-cô bé tóc ngắn và cái mím môi lì lợm,đôi mắt tròn xoe bướng bỉnh đâu rồi ? Trong gương-là một cô nhỏ với mái tóc dài đen nhánh-đôi mắt xanh veo đang mở to như lạ lẫm với chính mình ! đôi má đỏ au...có lẽ cô nhỏ đang giận dữ vì chàng hoàng tử trong mơ làm cô giật mình tỉnh giấc ? hay cô giận mình - mắt sao bỗng long lanh như có điều gì bí ẩn ? tóc sao vội dài không báo trước ?..."Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay-tuổi nào mơ kết mây trong sương mù..."
Rồi cũng ngậm ngùi-như-chiếc-lá-bay-thôi !

đinhlộc

Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010

Em-mười sáu tuổi

Em-mười
sáu tuổi

Em mười sáu
tóc không còn ngắn nữa
những sợi mềm
đã thả xuống ngang lưng
đủ vừa bay
tóc lộng áo sân trường
em nghiêng nón,
chợt thấy mình duyên dáng !

Mười sáu tuổi ,
tưởng không còn bé dại
tưởng không còn ngơ ngác mắt nai tơ
một thoáng
vương những lúc học bài
em đã biết nhớ thương người,
có phải ?

Rồi quên mất !
cũng chỉ là sương khói,
là hình như em lớn
vậy thôi mà !
xin cho em
còn mãi tuổi ngọc ngà
dù cho tóc
có chảy thành con suối !

lớp10
dinhloc