...lại sắp hết một ngày.Vẫn những suy tư vớ vẩn về con người,về tình yêu để rồi nghe buồn buồn chán nản vô duyên (!)...tại sao ? tại sao ? Sao đầu óc bé con ta lại cứ đầy ắp những dấu hỏi-những câu hỏi thật kì lạ (nên không dám hỏi ai !)-những câu hỏi chắc không ai hỏi bao giờ ?...-Con người ,tại sao ai cũng rập theo một khuôn mẫu-một con đường? một con đường thật đơn điệu : nhỏ-lớn-yêu(?)-vợ chồng-sinh con-nuôi con,cháu...-rồi chết. Eo ơi, chán chi là chán ! Chỉ cần nghĩ đến quy trình đó thôi ta đã nghe chi mô !
-Tại sao không mãi là bạn mà phải là người yêu ? chỉ cần có một người bạn biết quên lời để tâm sự-để xẻ chia những buồn vui đớn đau...trong cuộc sống -thật hạnh phúc biết bao !
-Ừ mờ yêu cũng được đi !(nhưng phải yêu thật-vì theo ta ty thật sự có lẽ kì diệu lắm ? một chút xôn xao trong mắt-một chút quắc quay trong hồn...-đâu đủ để gọi là tình yêu ?-ta đọc đâu đó : những cái giống t.y rất nhiều-nhưng t.y chỉ có một (đại loại là như thế !)...-Nhưng tại sao không là người yêu hoài mà cứ phải tiến đến vợ chồng chi cho hết dễ thương chứ ?...
-Tại sao không có ai dám chọn cho mình một con đường khác mọi người -mà phải giống y nhau ?Con đường của chính mình-tương lai do mình tự định đoạt có được chăng ? Cuộc sống sẽ đẹp hơn ,sắc màu hơn khi có những tình bạn chân thành,có những tình yêu vĩnh cữu !(dĩ nhiên vẫn phải có những cặp vợ chồng sinh con đẻ cái chứ !)...Với những ý tưởng nầy ,có lẽ ta mãi mãi là người lữ hành cô độc !
-Tại sao không có ai dám chọn cho mình một con đường khác mọi người -mà phải giống y nhau ?Con đường của chính mình-tương lai do mình tự định đoạt có được chăng ? Cuộc sống sẽ đẹp hơn ,sắc màu hơn khi có những tình bạn chân thành,có những tình yêu vĩnh cữu !(dĩ nhiên vẫn phải có những cặp vợ chồng sinh con đẻ cái chứ !)...Với những ý tưởng nầy ,có lẽ ta mãi mãi là người lữ hành cô độc !
Làm người lớn thật phiền toái :tính toán-hơn thua...đầy rắc rối ! ơi,ta chẳng muốn làm người lớn chút mô.
cuối 11
dinhloc