Em-mười
sáu tuổi
Em mười sáu
tóc không còn ngắn nữa
những sợi mềm
đã thả xuống ngang lưng
đủ vừa bay
tóc lộng áo sân trường
em nghiêng nón,
chợt thấy mình duyên dáng !
Mười sáu tuổi ,
tưởng không còn bé dại
tưởng không còn ngơ ngác mắt nai tơ
một thoáng mơ
vương những lúc học bài
em đã biết nhớ thương người,
có phải ?
Rồi quên mất !
cũng chỉ là sương khói,
là hình như em lớn
vậy thôi mà !
xin cho em
còn mãi tuổi ngọc ngà
dù cho tóc
có chảy thành con suối !
lớp10
dinhloc
Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
cô ơi thầy Sửu với cô Vinh nói cô là" muôn đời tuổi trẻ"nên cô khỏi cần xin "còn mãi tuổi ngọc ngà dù cho tóc có chảy thành con suối" cô nghe hi hi
Trả lờiXóa-Là thẦy S và cô V chê cô "cưa sừng..."đấy con bé-đừng tưởng !
Trả lờiXóaừ mà bé con cũng ...cười cô đó tề !
cô cũng cười đây ...hi hi !