Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010

Cũng sân trường ấy (tt)

Cũng sân
trường ấy (tt)

...Lớp12C2- chúng tôi học Triết và cả Việt Văn nữa. Thầy Ngô Sửu cho chúng tôi tìm về với cội nguồn Lão giáo,Khổng giáo,Phật giáo...Với giọng giảng bài "mê hoặc" thầy đã đưa tâm hồn chúng tôi bềnh bồng theo "giấc mơ Trang Tử".( chắc không ít chàng trai lớp tôi đã ...mơ hoá bướm...?!)
Thầy Phạm Phú Lợi với môn Tâm Lí học lại gọi chúng tôi về với cuộc sống hiện thực muôn màu muôn vẻ...Chúng tôi như thấy mình khôn lớn hơn-Nhất là các đấng con trai-tên nào cũng làm ra vẻ "ta đây có một trời suy tư". Và "những triết gia ấy" bắt đầu bỏ học đi lang thang-để làm chi ? có trời mới biết !...Con gái chúng tôi mơ mộng nhiều hơn.
Đã có những linh hồn mọc cánh tìm nhau trong sân trường(!)
Đã có "kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi" ! (chị Hương,chị Tỵ).
Tôi ư ? Tôi vẫn còn bình yên lắm ! Tôi ngưỡng vọng tình yêu, nhưng tôi chưa biết yêu người-có lẽ lòng tôi còn bận yêu nhiều thứ quá ? Một chút buồn trong mắt,một chút xôn xao trong hồn-với tôi-chưa đủ gọi tình yêu-mà chỉ để tôi tiếp tục những vần thơ :
Tình người như khói sương bay
Vừa cho ta chút mắt cay ưu phiền !
'Chút hư không" lớp 9, "chút heo may" lớp 10, "chút bâng khuâng" lớp 11,đã hoá thành "chút ưu phiền" lớp 12 cho mắt tôi cay. Chừng đó thôi mà đã nghe vô vàn tiếc nuối ! Ơi tuổi thơ của chúng ta-ơi quê hương đẹp nhất của một đời người- "nơi hoang đường xưa cửa đã khép ngăn em về".(PD)
Lớp 12-năm học cuối cấp,chưa xa mà đã nghe quá chừng lưu luyến ! phải chăng sự lưu luyến ấy là một tín hiệu dự báo diệu kì ?
Năm học chưa kết thúc đã xảy ra biến cố lịch sử năm 1975.
Lớp chúng tôi,thầy Đỗ Trọng Hồi không còn dạy và hướng dẫn nữa,thầy đi xa ! Thầy Ngô Sửu nhận trách nhiệm hướng dẫn 12C2 chúng tôi những tháng ngày còn lại...
Lớp học đã có những chỗ ngồi bỏ trống ! bạn bè tôi một vài đứa phải bỏ học vì biến động gia đình trong thời điểm ấy !!!
Mùa thi về buồn không nói hết !...
Chúng tôi từ giả ngôi trường,từ giả những mộng mơ một thời môi hồng mắt sáng:
Em không còn làm thơ
Từ giả những ước mơ
Những dòng thơm mực tím
Ơi buồn đến ngẩn ngơ !
Buổi học sau cùng,bên gốc phượng già,tôi đã bật khóc khi viết những câu thơ như một lời thầm thỉ với sân trường:
Ta thôi đi học
Ta thôi làm thơ
Và ngày tháng bỗng bơ vơ
Thả bay theo gió tình thơ một đời !
Ơi tình thơ,ơi lớp học thần linh và thầy cô,bạn bè dấu mến ! Xin vẫy tay và xin khép lại trong tôi một quảng đời !
**
Bay đi-qua đi những ngày,những tháng-những kỉ niệm xưa bỗng trở về choáng ngợp hồn tôi ...
Sân trường ấy-các anh,các chị đã một thuở làm thơ.
Sân trường ấy-chúng tôi cũng đã một thời mộng mơ !
Bất hạnh thay cho những ai không có được một ngôi trường để mang theo trong suốt cuộc đời mình !



20/11/1992
(cho 40 năm thành lập trường TQC-HA)
đinhlộc

2 nhận xét:

  1. co oi bay gio con van thay co binh yen ,binh yen nhu mot thoi co mat sang moi trong

    Trả lờiXóa
  2. Ở tuổi nào cũng có "một cõi bình yên " và "một cõi không bình yên" cả bé Ni ạ . Quan trọng là ta Muốn CHỌN cái cõi nào cho mình thôi-điều nầy lại KHÔNG DỄ chút nào ! Lớn hơn bé sẽ hiểu .Cô chúc bé Ni luôn chọn được cho mình "một nơi chốn bình yên của riêng mình" !

    Trả lờiXóa

Được đăng bởi Đinh Lộc