Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Viết cho 40 năm-Trần Quý Cáp (tt)

Cũng sân
trường ấy (tt)

...Mùa hè đầu tiên ở Trần Quý Cáp đi qua,chúng tôi trở về lớp học với một sinh khí mới -lớp 11C2-thầy Phan Đình Trừng hướng dẫn.
Đứa nào trong chúng tôi trông cũng lớn phổng ra.Con trai chững chạc hơn.Con gái duyên dáng hơn.Lớp học thân tình hơn.Các trò nghịch ngợm của những cô bé, cậu bé lớp 10 không còn nữa...Những buổi học trên lầu,giờ ra chơi-con gái chúng tôi "gieo cầu bằng lá phượng "-mà những chiếc lá phượng vàng bé tí teo ấy có bao giờ lại vướng tóc con trai ? Giờ ra chơi-con trai tập tành hút thuốc lá,hay "đứng ngẩn trông vời" theo một chiếc "áo tiểu thư" nào đó trong sân trường.Có lần chợt bắt gặp những vòng khói thuốc và ánh mắt khác thường của tên bạn cùng lớp,tôi đã nghe buồn chi lạ. Chúng tôi đã bắt đầu làm người lớn rồi sao ? Và thơ tôi,cũng đã bắt đầu có chút gì nuối tiếc.
"Xin cánh chim thời gian
đừng bay về tương lai !
cho em được sống vui
cho em được bình yên
trong tháp ngà tuổi ngọc
những sáng rộn ràng chân chim tới lớp
những chiều tan trường tóc lộng áo bay
em cũng vô cùng trong bầy thiếu nữ
mắt sáng môi hồng những bước kiêu sa
..........................................
chút gì tiếc nuối qua hồn
em lo sợ lắm -tuổi hồng bay xa !
(tiếc nuối)
Những chiều mùa đông tan học,tôi đã nghe lòng thẩn thơ buồn (nhưng ...chính tôi cũng không hề biết được ...vì sao tôi buồn ! )
"Chiều buông liễu rũ ven đường
mưa rơi ngập mắt,mây vương ngập hồn
em về con dốc hoàng hôn
cổng trường khép kín,cây buồn đứng im..."
(chiều đi học về)
Tôi viết tuỳ bút "Như chiếc lá bay" để mặc niệm tuổi thơ,và để ngậm ngùi vì "đời người như một chiếc lá-xanh tươi,vàng úa,rồi lìa cành,theo gió cuốn đi rồi tan vào cát bụi..." Nhắc đến bài tuỳ bút ấy,hẳn các bạn tôi còn nhớ "Quán 11C2" ? Trại tất niên lớp chúng tôi mở quán-dĩ nhiên quán phải đắt khách hàng "dập dìu tài tử giai nhân"-Trong không khí rộn ràng của ngày trại tết-chút se lạnh của mùa đông hãy còn-nhà trường lồng vào chương trình phát thưởng văn nghệ,báo chí cho các lớp.Tập báo "Hương ngàn" của lớp 11C2 chúng tôi xếp vị thứ ba toàn trường-trong đó bài tuỳ bút "như chiếc lá bay" của tôi lại đạt giải xuất sắc,và cả hai bài thơ luật xướng họa của Đinh Lộc và Đinh thị Lộc cũng may mắn giật giải nhất về thơ.Khi tôi được gọi lên để nhận thưởng-các bạn tôi(con trai và con gái)xúi dại "đừng thèm nhận"-tôi nghe lời,nêu lí do trước ban giám khảo :"thưa thầy,ba bài của em đều đạt giải nhất,răng báo lớp em lại chỉ xếp thứ ba ? có sự vô lí ấy,nên em không nhận thưởng ". Thầy Văn Bạc Chương-đại diện BGK nhìn tôi cười bảo "Ô hay! một mình em mặc áo vàng chứ cả lớp em có mặc áo vàng đâu ?". Câu nói của thầy nghe thật ...dịu dàng (cũng cái giọng Huế ngọt...chết người !), đã làm tôi bối rối,nhìn lại mình-thì ra lúc ấy-tôi đang mặc chiếc áo len vàng ! Chúng tôi tiu nghỉu kéo nhau về "quán". và dĩ nhiên tôi phải lên nhận...hai phần thưởng .
Cuối năm 11C2 lớp chúng tôi còn thực hiện thêm một đặc san nữa để lưu niệm và tặng thầy cô-"Tuyển tập 11C2 "-Bài thơ "Tương tư chiều" của tôi cũng được lên khung báo :
"Chiều xuống sân trường rợp bóng cây
con đường tan học lá me bay
em về gió nhẹ vờn quanh tóc
áo trắng ngoan hiền như phiến mây
những bước chân non rộn phố phường
ta nhìn hoa nắng thấy tơ vương
bóng em hư ảo mờ sương khói
cho mắt học trò ta nhớ thương
những buổi chiều vàng như hôm nay
theo dấu chân hồng ta đắm say
gió đùa tóc lộng-hồn ta mộng !
ta đã mơ rồi em-có hay ?"
Có lẽ đây là "bài thơ tình" đầu tiên của tôi.Tôi đã viết bằng những xúc động thật sự của tâm hồn khi đứng nhìn bạn bè tôi (đương nhiên là bạn gái !) như đàn bướm trắng tan trường áo bay,tóc lộng-tôi yêu bạn bè-tôi yêu tôi ! Mà tôi-là-Đinh Lộc (con trai),chứ không phải là Đinh Thị Lộc-nên khi tập báo phổ biến,các anh chị các lớp khác đã tò mò đi tìm hiểu..."cái thằng Đinh Lộc 11C2 là thằng nào ?" làm chúng tôi được một pha... cười bò ra !...
(còn tiếp)
đinhlộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Được đăng bởi Đinh Lộc