Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

Ngày xưa-Em-Trần Quý Cáp

Cũng sân trường ấy
(tiếp theo phần đăng ở blogs Ngày xưa-Em 1)

...Qua đi những tháng ngày làm học trò đệ nhất cấp (cấp 2),tôi mang theo "chút hư không trong mắt" của những vần thơ lớp 9, cùng với mười một cô bạn "lên đường" sang ngôi trường THPT mang tên-Trần Quý Cáp-vì chúng tôi học ngoại ngữ chính Pháp văn-lại chọn ban C-ban văn chương và ngoại ngữ-nên phải lận đận,truân chuyên vậy đó !
Trần Quý Cáp-ngôi trường có nhiều bóng phượng,có hàng dương liểu nghiêng mình thả dài tóc biếc.Và "sân trường đầy cỏ non" -Ngôi trường mà mỗi lần đi qua, dân kẹp tóc chúng tôi chỉ dám nhìn len lén rồi bước vội,vì nơi đây dân húi cua chiếm 90%. Vậy mà mười hai cô bé chúng tôi dám qua bên ấy cũng là...định mệnh ?
Năm học 1972-1973, lớp "10C tân lập" ra đời ở trường Trần Quý Cáp-dĩ nhiên chúng tôi phải học chung với các đấng con trai...Những ngày đầu xa lạ ngỡ ngàng rồi cũng qua đi-chúng tôi đã bắt đầu yêu trường mến lớp (lớp học CHUỒNG GÀ của tôi ).Tôi yêu quá chừng những hàng phượng xanh, yêu cô giáo hướng dẫn (chủ nhiệm)lớp chúng tôi-cô Đoàn Thị Vân Hương-đẹp như tên của cô ấy -Yêu sân trường hoang dại không "lối phẳng cây trồng"...Và,cũng-sân-trường- ấy-tôi-làm-thơ:
"Sân trường ngập lá phượng vàng
bé về cúi nhặt thu vàng trên tay
tuổi hồng như thoáng mây bay
bé xin một chút heo may nhớ người"
(lục bát rời)
Có gì thay đổi trong tôi ở cái lớp "10C tân lập" nầy ? Không đâu ,một chút heo may thôi mà ! "chút heo may nhớ người"-Mà nhớ ai? thật mơ hồ sương khói
'Nụ cười người ta cất vào cặp sách
ánh mắt người ta đặt dưới vần thơ
buổi chiều nào chợt nghe hồn nhung nhớ
người hãy về trên những phiến mây bay..."
(Vu vơ )
Có lâu đài nào trên mây để tôi hò hẹn ? Mây ơi ! hãy theo gió bay đi,tan đi cho tôi được ngủ yên trong tháp ngà tuổi ngọc.Cho tôi làm thơ,cho tôi học hành-học ngoan-học chăm-để trả nợ công cha,áo mẹ,chữ thầy...Và,cho tôi nghịch phá nữa.Lớp trưởng10C2 của tôi hồi ấy là anh Trần Ngọc Mai-rất chi là đạo mạo với đôi kính cận trong veo trên sống mũi-anh chàng đã sơ ý để lộ "chuyện lòng" : Cứ tan học,là anh làm cái đuôi theo sau chị Phan thị Hương-hoa khôi của lớp tôi -mà chị H vô tình (hay cố ý ?)không biết. Nhiều lần chứng kiến cái cảnh"em tan trường về" ấy,tôi đã ...chạnh lòng,nảy sinh thiện ý "tán giúp anh TNM". Cảm xúc đến thật nhanh,tôi viết ngay một bài thơ với cái đề : Mái tóc PhanTHương. Bài thơ như sau
-Ta muốn ngủ vùi trong tóc Hương
cho hồn mộng thấy bóng thiên đường
tóc buồn hư ảo đêm huyền thoại
như suối mây hồng vương hơi sương
-Ta muốn làm thơ trong tóc Hương
chao ơi ! vùng tóc rủ nghê thường
buổi chiều tan học ta ngơ ngẩn
hồn thả bềnh bồng theo tóc Hương !
Bài thơ được tôi giả nét chữ anh TNM chép lại thật cẩn thận.Và nó đã...chui vào cặp sách của chị Hương.Chúng tôi (không phải một mình tôi) nôn nao chờ kết quả.Kết quả anh TNM gặp tôi là đỏ mặt,còn chị Hương-chị ấy giận tôi đến...không nhìn mặt mấy tuần ,đáng đời cho cái tội ..lanh chanh thương người của tôi . Hu hu !
(Chưa hết !)
đinhlộc

7 nhận xét:

  1. Kỷ niệm của cô thật là vui, hihi ...
    Không biết có ai bỏ vô cặp của cô bài thơ nào không ????

    Trả lờiXóa
  2. -Có chứ .Nhưng...mỗi tờ thư,mỗi bài thơ...cứ chui vô cặp cô-ngày-ấy-lập tức hoá thành ..."một chút heo may nhớ người" ! ! !

    Trả lờiXóa
  3. thật hạnh phúc khi ta có một mái trường, nơi để cất giấu những dấu yêu ngọt ngào phải k cô .Đọc những dòng văn của cô , con chợt nhận ra rằng mình đã bao lần quên để bây giờ chợtnhớ , nhớ mình cũng có một mái trường nơi cất giấu tuổi thơ ngot ngào

    Trả lờiXóa
  4. Không ngờ những kỉ niệm trong sân trường ngày xưa ấy của cô, lại có thể làm cho bé NI "chợt nhận ra rằng mình đã bao lần quên để bây giờ chợt nhớ..."
    Cô cám ơn lời động viên...rất khéo của bé NI !

    Trả lờiXóa
  5. Ước chi mình được là"Hương"
    Cho hồn bay đến thiên đường L trao.

    Trả lờiXóa
  6. Nếu như L có được cái khả năng "trao được thiên đường" ấy cho mọi người thì tuyệt qúa ! Nơi đây L chỉ mong trao được cho những người bạn chịu khó đọc "thơ con nít "-một-nụ-cười-một-chút-hương-tưởng-nhớ-chỉ đơn giản vậy thôi !
    Bạn vốn là Hương mà-mong-sẽ-đến-được nơi mơ ước !

    Trả lờiXóa

Được đăng bởi Đinh Lộc